Là chuyện muôn thuở!
Hầu hết các start-up đều nên có một mentor riêng cho mình. Và tất nhiên THÍCH HỢP.
Việc khó nhất là thích hợp, vì mentor thì đầy. Có cả những mentor ngồi không ở nhà đi hướng dẫn các start-up mà. Cho nên nói chung là khó. Đa phần các start-up Việt Nam đều không có hoặc có mentor “tồi”. À! Ý tui nói tồi đây không phải mỗi kĩ năng mà tồi ở khoảng không hợp với dự án mới mẻ của bạn.
Điều này phụ thuộc vào mindset.
Nếu bạn là một start-up mới muốn mở rộng ra cả thế giới bao la rộng lớn kia mà gặp một ông già mentor với tư tưởng local, chỉ giỏi local thì tạch, không sớm thì muộn. Hay bạn hiểu được giá trị của FREE, và muốn làm một hệ thống miễn phí cho cộng đồng (về lâu dài tất nhiên thu lại được nhiều), nhưng lại gặp một mentor mồm lúc nào cũng “PHẢI LÀM SAO ĐỂ SỐNG BÂY GIỜ” (mà ko thích kiếm tài trợ), thì bạn cũng chết chắc, không kịp ngáp!!!
Thế, cho nên, tìm mentor cũng giống như tìm một nhà tài trợ vậy. Không can thiệp sâu quá, phải hiểu phải thích phải có duyên với cái điều mà dự án mang tới thì mới ăn nhập được.
Và định hướng luôn phải là cái được đề cập đầu tiên – rõ ràng – xác định khi gặp một mentor hay một investor. Cứ như tụng kinh lẩm nhẩm, cứ phải điếc. Vì chắc chắn cả trăm người thì bạn chỉ tìm được 1 người thôi.
Có hàng tá cách pha, hướng dẫn pha một ly chanh mật ong. Nhưng trong một thời điểm, với cảm xúc, cảm nhận cơ thể – lưỡi của mình. Chúng ta chỉ có thể thấy duy nhất một ly ngon mà thôi!