Chuyện muôn thuở! Chuyện mà cứ 1 tuần nông rân tui được hỏi vài ba lần. Hỏi về cách xác cmnd, hỏi về đường đi tới cái mục tiêu đấy. Thôi thì dạo vài đường cuốc xẻng!!!
Thế mục tiêu là gì? Bản thân tui thì mục tiêu là cái mà mình có thể dựa vào đấy mà lếch đi tiếp dù có què có cụt đi chăng nữa. Nó cũng giống như đức tin, người ta tin Chúa Jesus, hay Đức Phật, hay Allah, hay Chúa Ba Ngôi… hoặc tin Quan Công, tin Gia Các Dự… nhầm Lượng… thì tui lại tin cái mục tiêu, cái ước mơ của mình. Nói tí về đức tin thì nó là một thứ mà có thể giúp con người vực dậy ở chế độ mặc nhiên auto, mặc dù gặp khó khăn, sợ hãi, chán nản… gì đi nữa thì niệm thần chú, hay tưởng tượng hay nhớ về cái đức tin của mình, con người sẽ lại… tỉnh như ruồi.
Thế… quay lại! Mục tiêu! Thì có mục tiêu ngắn hạn và dài hạn. Về cơ bản thì người nông rân tui phải có những cái thứ “nhập nhằng” như vậy đi mà… bây giờ có gần chết cũng phải cố mà lếch đi tiếp. Mục tiêu dài hạn thì nó như một thứ thuốc doping thần thánh có thể giúp tui dù có đổ nợ, dù có mất hết, dù có tận cùng tuyệt vọng thì tui vẫn với cái tay một phát – gặp nó rồi kéo lên. Lại bắt đầu từ con số 0.
Tuy nhiên, các bạn chắc cũng nghe câu, nên hiểu mình đang đứng ở đâu để mà uống fristy đúng đúng ko? Chứ đứng ở bờ vực mà uống fristy thì nó bay cao bay xa quá rớt luôn xuống dưới thì có mà tèo. Vì vậy phải có những cái mục tiêu ngắn hạn, những cái rõ ràng trước mắt để mà đạt từng bước. Chứ ngồi đấy, đặt bước 1-2-3-…-10 bước mà bước 1 chưa làm, mà có khả năng làm tới bước 3 nó tạch cha nó rồi thì tổ tốn thời gian. Cho nên cứ đặt mục tiêu ở bước 1-2-3 đi rồi bắt đầu từ bước 1.
Vừa rồi là tui nói về cách đưa ra mục tiêu và một phần cách để đi. Vậy thì giờ chúng ta qua vấn đề là… đi sao cho đúng! Câu trả lời: KHÔNG BIẾT :v
Tui xin tạm thời lấy những tình cảnh bi thương lâm li bi đát của các bạn xui xẻo tận cùng của thế giới, có cảm giác như cả quả đất này nó chống lại mình ấy (tui thích nó!) thì các bạn sẽ phải: đụng cái nào cũng hỏng, đi đâu cũng ko như ý mình, làm chuyện gì cũng đổ bể ko tới nơi… vầng! Thì những cái ví dụ này là mình chứng cho câu (tui luôn lẩm nhẩm như thằng điên câu này) NOTHING EASY, BUT NOTHING IMPOSSIBLE, JUZT DO IT! Đại loại nó nghĩa là CHẢ CÓ CÁI GÌ DỄ ĂN, MÀ NÓ CŨNG KHÔNG PHẢI KHÔNG LÀM ĐƯỢC, CHỈ CẦN XOẮN TAY CHÂN LÊN MÀ LÀM THÔI.
Vậy thì nó có ý nghĩa mẹ gì? Ờ! Là chả có cái gì dễ cả, dễ đoán, dễ cho ra… cho nên nếu tui tự hỏi đi sao cho đúng thì tui sẽ đi bước 1, dự định trước bước 2-3 rồi lò dò đi tiếp, trên quãng đường đi đấy tui dùng IQ, EQ, AQ, PQ… để “tận hưởng” – xem xét và nhìn nhận nó để dự đoán và tiếp tục đi. 2-3 mới đặt đấy nhưng sau khi làm một phần 1 tui có thể thay đổi, nhưng mọi thứ thay đổi thì phải nhìn vào cái gọi là MỤC TIÊU ở phía trước khi mà thay đổi chứ ko phải cứ thích đi đường này là đi, đường nọ là đi. Vậy thì đường đi của mình nó sẽ phụ thuộc vào sự kết hợp – cân bằng giữa: MỤC TIÊU – KHẢ NĂNG BẢN THÂN – ẢNH HƯỞNG MÔI TRƯỜNG. Cơ mà, sau một hồi kết hợp mà ko ổn thì… bỏ làm lại từ con số 0 là chuyện thường ^_^ Chứ ngồi như thánh Khổng Minh chém tới bước 10 luôn thì…
Nếu mà bạn muốn uống một ly chanh mật ong ngon vào sáng hôm sau, thì tối hôm nay bạn phải ngủ trong trạng thái hưng phấn, tâm hồn thanh thản khỏe khoắn. Thì hôm sau bạn mới “có tay” mà pha một ly chanh ngon và có cái lưỡi hưng phấn để… uống gì cũng ngon được.
Mục tiêu hôm nay là cày xong thửa ruộng sponsorship. Uống xong ly chanh đã :3